Chọn 1 trong 2 đề sau:
Câu 1: Viết đoạn văn kể về một sự việc hoặc hoạt động mà em được chứng kiến hoặc tham gia ở trường.
Phương pháp:
Gợi ý:
- Giới thiệu về sự kiện hoặc hoạt động về em tham gia hoặc chứng kiến.
- Trong sự kiện đó xảy ra những chuyện gì?
- Cảm xúc của em khi đó?
Trả lời:
Trên đường tới sân bóng, em nhìn thấy một bà cụ đang sách một túi đồ trông có vẻ rất nặng. Bỗng nhiên, một đám thanh niên đi qua va vào bà cụ. Túi đồ bị rơi xuống đường. Nhưng đám thanh niên không quay lại nhặt đồ giúp bà. Thấy vậy, em liền chạy tới giúp bà xách túi đồ. Xong xuôi, bà cụ nhìn em mỉm cười rồi cảm ơn. Em cảm thấy rất vui vì làm được một việc tốt.
Câu 2: Viết đoạn văn kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với một người thân trong gia đình.
Phương pháp:
Gợi ý:
- Kỉ niệm đáng nhớ của em với ai?
- Câu chuyện xảy ra khi nào?
- Câu chuyện xảy ra như thế nào?
- Cảm xúc của em khi đó như thế nào?
Trả lời:
Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi.
Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp. Hôm nào em đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn em. Bố dặn dò em rất kỹ, nào là “đi học hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào em mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt em làm bản kiểm điểm. Nghiêm khắc với em như vậy nhưng ẩn sâu trong con người của bố là một người bố yêu thương em vô bờ. Nhờ vào kỷ niệm một lần bị ốm mà em biết được điều đó. Hôm đó em bị sốt cao và mằn mệt mê man, bố là người cuống quýt chạy ngược xuôi mua thuốc rồi gọi bác sĩ về khám bệnh cho em, đêm đến bố còn không ngủ và chỉ thức ngồi ở bên cạnh em để trông em, chốc chốc lại sờ trán xem em đã hạ sốt chưa và cứ như vậy cho tới khi trời sáng.
Nhờ trận ốm hôm đó mà em hiểu ra rằng những lần bố nghiêm khắc với mình cũng chỉ vì muốn em được tốt hơn, ngoan hơn và giỏi hơn. Vì thế mà em vẫn luôn yêu bố em rất nhiều. Bố em! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với em, bố không giỏi thể hiện tình cảm nhưng trong nhà bố luôn biết khi mình cần cương, cần nhu và dạy các con những điều vô giá trong cuộc sống. Bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua.
Bố em là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha như nhà không có nóc” và đúng là như vậy. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình em. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố được rất nhiều người kính trọng. Em rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố.
Giaibaitap.me
Soạn bài Chia sẻ và đọc Bảy sắc cầu vồng trang 67, 68, 69 SGK Tiếng Việt 3 Cánh Diều tập 1. Trong bức tranh cầu vồng, các màu hiện lên như thế nào?
Soạn bài Tự đọc sách báo trang 69 SGK Tiếng Việt 3 Cánh Diều tập 1. Viết vào phiếu đọc sách: Tên bài đọc và một số nội dung chính (nhân vật hoặc sự việc, hình ảnh, câu văn câu thơ em thích)
Soạn bài Kể chuyện Bộ lông rực rỡ của chim thiên đường trang 70 SGK Tiếng Việt 3 Cánh Diều tập 1. Câu chuyện giúp em hiểu điều gì?
Soạn bài Chia sẻ và đọc Bận trang 71, 72 SGK Tiếng Việt 3 Cánh Diều tập 1. Em hiểu câu thơ “Mọi người đều bận / Nên đời rộn vui.” như thế nào?